Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » Những bài thơ buồn, tâm trạng về tình yêu và cuộc sống
Qua những bài thơ buồn ta có thể trải lòng và tìm thấy ý nghĩa để tiếp tục bước đi trong cuộc sống này. Cùng Thiều Hoa theo dõi đó là những câu thơ nào nhé
Thơ buồn 2 câu
Thơ buồn 2 câu
1.
Thế gian cỏ lạ nhiều vô kể
Cớ sao nhớ mãi một nhành hoa?
2.
Mưa rơi giọt lệ nhạt nhòa trên khóe mi.
Trái tim tan nát, ngập tràn nỗi đau thương.
3.
Gió đưa đi những ước mơ hão huyền.
Con tim tan vỡ, giữa cõi cô đơn phiền.
4.
Lá vàng rơi trên đường mùa thu cô đơn.
Đêm dài trôi qua, lặng lẽ chìm trong buồn.
5.
Cuộc sống như một đường thẳng vô tận,
Mênh mông đau khổ, bao lần thất vọng và tan.
6.
Trên con đường cuộc sống, những nỗi buồn trôi dạt.
Tình yêu héo úa, mơ ước tan thành mây khói mờ mờ.
7.
Nếu buông tay là mất tất cả
Liệu nắm chặt có giữ được gì không?
8.
Cuộc sống hụt hẫng, thương đau thấu xương,
Nỗi buồn nhấp nhô, nơi lòng trống không.
9.
Nắng tan phai mờ, gió thổi lạnh lùng,
Mong manh ước mơ, tan thành cát bụi.
10.
Một bông hoa không tôn thờ hai chủ
Một con người không ấp ủ hai trái tim.
11.
Lá vô tình bỏ rơi cành lá
Người vô tình bỏ lỡ tơ duyên.
12.
Đôi khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm.
13.
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau.
14.
Cuộc đời sóng gió nuôi ta lớn
Bao lần thất bại dạy ta khôn.
15.
Mây suốt đời chung tình với gió
Tôi suốt đời chỉ có mình em.
16.
Có khi nào trên đường đời tấp nập.
Ta vô tình đi lướt qua nhau.
17.
Ai tắt đèn cho hạnh phúc tối thui?
Ta đã cố vui mà nỗi buồn vẫn tới.
18.
Chút nắng vàng sao làm nên mùa hạ.
Chút tình xa lạ sao giữ được người ta.
19.
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không?
20.
Ở đâu trăng có nhớ người
Ở đây đang có một người nhớ trăng.
Thơ văn thường cho người lãng mạn, trở nên lãng mạn hơn với sản phẩm của Thiều Hoa!
Tham khảo ngay áo sơ mi trung niên sang trọng và lãng mạn của Thiều Hoa!
Thơ buồn ngắn 4 câu
Thơ buồn ngắn 4 câu
1. Mưa thu
Nguồn: Sưu tầm
Chiếc lá rơi chiều thu mưa lạnh
Lòng chơi vơi nhặt chiếc lá rơi
Lá cô đơn như lòng ta vậy
Nhìn mưa rơi sao ta đơn côi !!!
2.
Đời qua mau chóng, như giọt sương trên lá,
Tình tan như khói, một thoáng bay mãi xa.
Mây trôi mờ mịt, trái tim ngập trong buồn,
Cuộc sống muôn màu, lại chẳng hạnh phúc thêm.
3. Nói nhỏ
Nguồn: Sưu tầm
Anh yêu ơi! Ghé tai em nói nhỏ
Sẽ bên người mãi mãi chẳng đổi thay
Nguyện bên anh yêu mãi mãi suốt đời này
Sưởi nồng ấm, những đêm đông lạnh giá…
4. Không tựa đề
Nguồn: Sưu tầm
Ngoài trời khuya gió đông về lạnh buốt
Em một mình với gối chiếc cô phòng
Khóc cho đời dang dở một ước mong
Khi cố quên lòng càng thêm nức nở.
5.
Đêm lặng lẽ về trong ngàn nỗi nhớ
Trăng chưa về bỡ ngỡ bóng đêm trôi
Nghe niềm riêng thương tiếc mộng qua đời
Dòng tâm sự chơi vơi vùng ký ức.
6.
Màn đêm xuống sao nghe lòng trống vắng
Ký ức xưa bao cay đắng ùa về
Cả cuộc đời như chìm đắm cơn mê
Muốn thoát khỏi mà nghe sao khó quá.
7.
Bên thềm đời tôi, một cơn mưa lạnh,
Tình yêu tan vỡ, giữa đêm mịt mờ.
Con tim đau thương, mất hết hy vọng,
Thơ buồn rơi lệ, trái tim lạnh giá.
8.
Nắng vàng tan phai, nhạt nhòa trên cành cây,
Hương hoa tàn úa, nhẹ nhàng trôi xa ngày.
Cuộc sống hư vô, như mây khói bay đi,
Trái tim thổn thức, trong buồn tênh lẻ loi.
9.
Đêm xứ lạ một mình nơi quán vắng
Giọt men cay đốt rát dạ cháy lòng
Ta nâng cốc nhớ tới người nơi ấy
Gió lạnh về bất giác thấy mông lung.
10.
Gió đưa lá vàng, buồn huyên nỗi nhớ,
Trái tim tan vỡ, vương vấn đắng cay.
Tình xa xôi mãi, trái ngang tình đắng,
Đời trôi như giấc mơ, đến cùng trống trải.
Cá cược thể thao đỉnh cao: Cập nhật tỷ lệ kèo nhanh nhất, đa dạng các giải đấu lớn nhỏ, 78win là điểm đến lý tưởng cho những fan hâm mộ thể thao.
Bài thơ buồn tâm trạng
Bài thơ buồn tâm trạng
1. Đêm khuya
Tác giả: Thắm Đặng
Đêm khuya buông tiếng thở dài
Biết giờ đây có còn ai thức cùng
Trăng treo lơ lửng không trung
Dưới làn sương phủ lạnh lùng đêm thâu
Trăng ơi mình có nỗi sầu
Ghé cho tôi gửi đôi câu với nào
Gửi lên tới tận trời cao
Hỏi dùm tôi với chốn nào bình yên.
Lời ai thổn thức ưu phiền
Giữa đêm thanh vắng triền miên nỗi sầu
Gởi niềm tâm sự về đâu
Thở than hờn mối duyên đầu nhạt phai
Còn tôi thức trọn canh dài
Dưới trăng hứng giọt sương mai lạnh lùng
Mượn làn gió quyện tình chung
Mong ngày nắng đẹp tương phùng giấc mơ
2. Vu vơ
Tác giả: Phạm Hồng Đức
Đêm khuya nhớ bạn
Bằng vạn ngày chờ
Yêu rồi cứ ngỡ là mơ
Để lòng ai lạnh để thơ ai buồn
Thác cao cũng phải có nguồn
Không dưng đâu có mà tuôn ào ào
Ngồi ngắm trời cao
Trăng sao mờ nhạt
Bỗng nghe tiếng hát câu hò
Sông sâu cá lặn con đò sang ngang
Hỏi tình sao cứ lang thang
Đêm nằm sao cứ mơ màng vu vơ!
3. Đêm cô đơn
Tác giả: Hoài Thu
Se se gió lạnh tiết trời đông
Thương lắm làm sao phận má hồng
Hiu quạnh đơn côi mình lẻ bóng
Ai người xa ấy biết cho không
Đêm về ôm ấp khối chênh chông
Mi ướt sầu tuôn lệ chảy dòng
Nhớ mãi ngày xưa chung bến mộng
Giờ thôi như đã tắt lửa lòng
4. Cô đơn
Tác giả: Nguyễn Nhật
Mưa chiều lại đổ khiến đường trơn
Phố nhỏ hình như chợt dỗi hờn
Ở đó hoa thơm nồng mỗi vụ
Nơi này gió lạnh thổi từng cơn
Gieo sầu xuống cội bàng nghiêng ngả
Thả nhớ về thân liễu chập chờn
Một cõi tình phai người chẳng thấu
Ta ngồi gặm nhấm nỗi cô đơn
5. Em ơi Hà Nội phố
Tác giả: Khuyết Danh
Em ơi, Hà Nội phố
Ta còn em mùi hoàng lan
Ta còn em mùi hoa sữa
Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ
Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm
Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông
Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông
Mảnh trăng mồ côi mùa đông
Mùa đông năm ấy
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân
Ta còn em một màu xanh thời gian
Từng chiều phai tóc em bay
Chợt nhòa, chợt hiện
Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố
Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường
Ta còn em hàng phố cũ rêu phong
Và từng mái ngói son yêu
Nao nao kỉ niệm
Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng
Chợt hoàng hôn về tự bao giờ.
6. Buồn!
Tác giả: Hoài Niệm
Nhà nghèo nên chẳng bằng ai
Làm thuê để sống qua ngày bạn ơi
Văn thơ cất tiếng gọi mời
Đam mê con chữ thì chơi ngại gì
Ôm vần lục bát đường thi
Cầm câu nhân nghĩa cứ ghi vào lòng
Mai sau có thác về đồng
Nằm nghe tiếng dế thả rông thơ buồn
7. Cũng từ đó
Tác giả: Tùng Trần
Cũng từ đó chẳng còn mơ mộng nữa
Như lục bình trôi nổi giữa dòng sông
Bởi xót xa ngày tháng mãi chất chồng
Khi cuộc đời đầy bão giông sóng gió
Cánh cửa lòng cũng khép đi từ đó
Không đợi chờ hay mong ngó xa xăm
Sợ đôi mi đẫm ướt giọt mưa dầm
Sợ đôi chân lại lầm đường lạc lối
Cũng từ đó mang bao niềm khắc khoải
Và tâm hồn chứa đựng nỗi đớn đau
Muốn vùi chôn kí ức thuở hôm nào
Nhưng chẳng biết phải sao bôi xoá
Con tim gầy cũng héo hon từ đó
Sống ơ thờ chối bỏ chữ tương lai
Tuy cuộc đời luôn có sự đổi thay
Nhưng thời gian chẳng thể nào quay lại
Cũng từ đó…..
8. Vô thường
Tác giả: Nguyễn Hưng
Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ
Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường
Thì thân này đã mang phận lữ thứ
Có sá gì dấn bước chốn phong sương.
Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu
Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi
Thì mai đây vẫn một nấm đất bầu
Cứ an nhiên vì đời là cõi tạm
Thác là về nơi cội kiếp lai sinh
Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ
Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.
Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió
Sắc là không ta ngạo với đất trời
Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ
Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.
Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế
Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường
Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc
Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.
9. Đời hư thực
Nguồn: Sưu tầm
Bình minh nơi xứ lạ xa quê
Màu hồng tím mờ mờ hư ảo
Đời là giấc mộng dài mơ dạo
Để một ngày về cõi hư vô…
Mặt trời lên cảnh hiện đời phô…
Bóng thời gian vào mồ dĩ vãng
Tình, cơm áo gạo tiền…bảng lảng
Đời vẫn còn hơi thở trần gian…
10. Một cuộc đời
Nguồn: Sưu tầm
Đời người như ngọn gió thu
Thoảng bay nhè nhẹ vi vu giữa trời
Sớm mai sương đọng hoa cười
Nắng trưa gay gắt vẽ vời đẩy đưa
Chiều tàn xối xả cơn mưa
Đêm buồn rủ bóng lưa thưa giọt sầu
Heo may vội vã canh thâu
Chập chờn thức tỉnh còn đâu giấc nồng
Hiên nhà lành lạnh gió đông
Rít bên khe cửa, se lòng hắt hiu...
Một đời sống để thương yêu
Tránh gây phiền phức, làm điều không hay
Cho dù nhanh chậm tháng ngày
Ra đi thanh thản, hồn bay nhẹ nhàng
Xác thân rồi cũng sẽ tan
Người trần không trách, không bàn về ta.
Vậy trong những bài thơ buồn, ta nhìn thấy một mảng trời xám xịt, nhưng cũng đầy những ánh sáng nhỏ lấp lánh. Với từng dòng thơ buồn, ta xoa dịu những vết thương, dần tìm lại niềm tin và sức mạnh để đối mặt với cuộc sống. Bởi vậy, hãy để những bài thơ buồn làm nhạc cụ cho tâm hồn, khiến chúng ta hiểu rõ hơn về đau khổ và trân trọng hơn những giây phút hạnh phúc trong cuộc sống này. Thiều Hoa cảm ơn bạn đã theo dõi bài viết!
Biên tập Thiều Hoa - Nguồn: Internet
Bạn có hài lòng bài viết này?